Mười ngón tay nhúng mực
Nghệch ngoac vẽ bầy rồng
Trạng quỳnh giành giải nhất
Sứ thần ứng xử nhanh
Quan” thiên triều” ấm ức”
Nhưng cũng đành cắn răng
Phục người tài nước Việt
Mưu lược giỏi hơn thần
Dẫu gươm kề sát cổ
Dù kiếm dí thủng lưng
Sứ quỳnh nào có sợ
Thế tái cứ ung dung
Biên cương ngàn vó ngựa
Đã lặng lẽ lui binh
Khi trạng Việt thi thố
Thắng hết thảy mọi lần
Trạng Quỳnh ơi cháu hỏi
Nguệch ngoạc cũng hóa rồng
Phải ông đà nghĩ tới
Non nước mình Thăng Long?