Anh bộ đội trèo đèo lội suối
Dẫn sau lưng nhiều tuổi học sinh
Ba thằng Tây bị bắt mới tinh
Đi cải tạo tù binh chính trị
Bắt đầu bài học kỹ làm nhà
Đốn cây lợp lá, nó kêu ca
Thằng Tây trắng tưởng ta còn tướng
Sai Tây đen chẳng sượng cái mồm
Bài học thứ hai hôm nay đây
Không phân biệt sắc tộc, nó sai
Người sinh ra có ai là khác
Máu đỏ một màu chát mồ hôi
Anh tập cho chúng, tôi và ta
Cùng ăn cùng uống chẳng kêu ca
Khi ca hát khi ra tắm suối
Khi vui đùa, lúc buổi mơ trưa
Những buổi học anh đưa lời kể
Chuyện xưa nay anh để nó suy
Những tấm gương ra đi, có thể…
Chiến tranh phi nghĩa để làm gì
Có dăm lúc nó lỳ lắm chứ
Dùng lý luận nó thử cãi anh
Vẫn dịu dàng anh dành luận cứ
Bật nó nhẹ nhàng sự thật thôi
Mấy hôm lâu anh lôi xuống ruộng
Phụ dân ta cuốc luống, gặt mùa
Nhìn người dân mắt đùa yêu chuộng
Không ghét khinh nó cuống, thẹn lòng
Hoá ra người Việt ròng dãi nắng
Chịu bom đạn nuốt đắng đứng lên
Nhưng bao dung, họ chẳng có quên
Người tốt xấu mới nên phân biệt
Ngày tốt nghiệp chúng ôm anh siết
Lời cảm ơn đã viết thành thơ
Chiến tranh vốn dĩ vết nhơ
Nhờ thầy chính trị, bao giờ mới quên.