Bó hoa đặc biệt
Vào mùa đông lạnh giá, bà nội của Chuột chũi bị ốm, phải nằm nghỉ trên giường. Bà nội nhìn ra bãi cỏ khô héo phía ngoài cửa sổ và nói: “Bà nhớ những bông hoa tươi trên bãi cỏ ngày nào quá!”
Ba chú Chuột chũi con rất yêu quý bà, nghe thấy bà nội nói vậy, chúng hăm hở đi tìm hoa tươi cho bà nội. Nhưng bây giờ đang là giữa mùa đông, biết đi đâu để tìm hoa tươi đây? Chuột chũi con nghĩ mãi không ra.
Chúng chụm đầu bàn bạc: “Phải làm gì bây giờ? Nếu không tìm được hoa tươi về cho bà thì bệnh của bà sẽ không khỏi được đâu!” Chú Chuột chũi lớn nhất giậm chân xuống đất nói.
Chuột chũi út là người tham ăn nhất, đứng bên cạnh lò sưởi, nó vừa nghe ngóng hai anh nói chuyện, vừa thò tay ăn vụng ngô. Sơ ý, một hạt ngô rơi vào lò sưởi. “Đùng” một tiếng, ba chú Chuột chũi con giật nảy mình.
Bỗng nhiên, Chuột chũi út chỉ vào lò sưởi và kinh ngạc reo lên: “Ha ha! Các anh nhìn kìa! Hoa! Em tìm thấy hoa rồi!”
Ba anh em cùng hướng mắt về phía lò sưởi. A! Hạt ngô vừa nãy đã nở thành một bông hoa bỏng to ơi là to, lại còn có mùi thơm phức rất hấp dẫn nữa chứ! Ba chú Chuột chũi phấn khởi lắm.
Sáng hôm sau, khi vừa mới thức dậy, bà nội đã ngửi thấy một mùi thơm lan tỏa trong phòng, thì ra là trên đầu giường của bà có một “bó hoa” rất to và rất đẹp! Ngày hôm đó, bà nội đã khỏi hẳn bệnh.