Truyện: Nai con BamBi
Trong khu rừng nọ có một chú nai con vừa được sinh ra. Nai mẹ dùng lưỡi liếm liếm bộ lông của nai con, âu yếm nhìn và đặt tên nó là BamBi
Chẳng mấy chốc, nai con BamBi đã lớn, cơ thể cao lớn và khỏe mạnh, chú đã biết chạy nhảy. Ngay cả mẹ chú cũng không đuổi kịp được nó. Nhưng do xương cốt của nai con vẫn còn non, kinh nghiệm cuộc sống cũng không có nhiều, nên vẫn phải sống cạnh mẹ. Một buổi chiều nọ, nai mẹ nhẹ nhàng bảo với nai con: “Con đã lớn rồi, không thể theo chân mẹ mãi được, con nên sống tự lập thôi, hãy đi tìm hiểu thế giới này, có như vậy mới trở thành một chàng trai thực thụ”.
Kể từ đó, mỗi lần nai con BamBi dựa vào người mẹ để tìm sự an ủi vỗ về thì mẹ nó lại đẩy ra. CHo đến một ngày, nai mẹ lặng lẽ bỏ đi. Không thấy mẹ, BamBi hoảng loạn đến mức không suy nghĩ được gì nữa, nó vừa chạy đi tìm mẹ, vừa khóc nức nở: “Mẹ ơi! Mẹ ở đâu rồi?” Tiếng gọi tảm thiết của nai con vang vọng khắp khu rừng.
Bỗng nhiên, một con nai cường tráng xuất hiện trước mặt nai con, nghiêm khắc nói: “Con đã lớn như thế này rồi mà vẫn cần có mẹ chăm sóc nữa hay sao? Thật là đáng xấu hổ!”. COn nai đó chính là bố của BamBi.
Lời nói nghiêm khắc của bố đã làm BamBi suy nghĩ lại. Nó cảm thấy mình như được tiếp thêm sức mạnh thần kì. Sau đó, nai bố lại ôn tồn nói: “Nếu con muốn tồn tại trong thế giới này thì bắt buộc con phải tự lập. Con phải tự nghe, tự nhìn, tự phát hiện, tất cả chỉ dựa vào bản thân mình mà thôi!”. Nói xong, nai bố quay người lại lặng lẽ bỏ đi. Nhìn theo bóng bố đang ngày một xa dần, BamBi cảm thấy vô cùng yên tâm, nó như nhìn thấy tương lai của mình trong bóng dáng bố.
Kể từ ngày đó, BamBi bắt đầu tập làm quen với cuộc sống tự lập, nó không còn thấy cô đơn và sợ hãi nữa. BamBi đã khắc ghi từng lời nói của bố trong tim mình. Nó học cách suy nghĩ, dùng những hiểu biết của mình để xử lý vấn đề. Nhiều năm trôi qua, BamBi đã trở thành một chàng trai đúng như mong ước của mẹ. Một chàng trai vừa thông minh, vừa dũng cảm.
Sau này, BamBi cũng trở thành một người cha. Nó vô cùng yêu quý những đứa con của mình, thế nhưng nó cũng yêu con theo cách đặc biệt, đó chính là để con cái tự làm những việc mà chúng có thể tự làm chứ không ỷ lại vào bố mẹ. Như vậy các con mới có thể tự lập được.
BamBi không chỉ khôn lớn và trưởng thành mà sau này còn là một người cha vô cùng xuất sắc.